Cầu Nguyện
13:23PM 12/08/2010, Góc tâm hồn
Một chuyến tàu ngoài khơi gặp bão và bị chìm. Có hai người còn sống may mắn trôi dạt đến một hoang đảo. Cả hai đã nhiều lần tìm cách kêu cứu nhưng không lần nào thành công. Cuối cùng, họ đồng ý với nhau là cùng ngồi cầu nguyện. Mỗi người sẽ ở một nửa hòn đảo xem lời cầu nguyện của ai sẽ linh nghiệm.
Đầu tiên, người thứ nhất cầu nguyện có được thức ăn. Sáng hôm sau, người thứ nhất tìm thấy một cây có nhiều quả rất ngon nên anh ta không còn phải lo lắng đi tìm thức ăn nữa. Ở phần bên kia hòn đảo , đất vẫn khô cằn và người thứ hai không tìm được gì cả.
Hết một tuần, người thứ nhất cầu nguyện cho có bầu bạn. Chỉ sau một ngày, ở bên đảo của người thứ nhất có một chiếc tàu khác bị đắm và một phụ nữ dạt vào. Hai người chuyện trò cho bớt cô đơn, còn ở phần bên kia hòn đảo, người thứ hai vẫn không có gì khác.
Liên tục những ngày sau đó, người thứ nhất cầu nguyện được căn nhà, quần áo ấm và nhiều thức ăn hơn. Phép màu lại xảy ra. Những gì anh ta ước thường xuất hiện ngay vào buổi sáng ngày hôm sau. Tuy nhiên, vẫn không có khác xảy ra ở phần đảo của người đàn ông thứ hai.
Cuối cùng, người thứ nhất và người phụ nữ - nay đã là vợ anh ta - cầu nguyện có một chiếc tàu. Sáng hôm sau, một chiếc tàu lớn xuất hiện trên
bãi biển. Người thứ nhất dẫn vợ mình lên tàu và quyết định bỏ người thứ hai ở lại trên đảo. Anh ta nghĩ rằng người kia không đáng được nhận bất kỳ thứ gì anh ta có được từ những lời cầu nguyện riêng của anh ta.
Khi chiếc tàu chuẩn bị rời bến, bỗng người thứ nhất nghe thấy có tiếng nói vang lên từ không trung : "Tại sao ngươi lại bỏ bạn mình? ". Người thứ nhất thản nhiên cao giọng :"Tất cả mọi thứ đều do tôi cầu nguyện mà có. Anh ta chẳng cầu nguyện được gì cả nên anh ta không xứng đáng để đi cùng tôi."
"Ngươi sai rồi" - giọng nói vang lên trách móc - "Từ đầu đến cuối, anh ta chỉ ước có một điều và ta đã thực hiện cho anh ta điều ước ấy". Người thứ nhất rất ngạc nhiên: "Hãy cho tôi biết anh ta đã ước gì vậy? "
"Anh ta đã ước rằng những lời cầu nguyện của ngươi được biến thành sự thật ! "
Câu chuyện trên cho ta thấy rằng ở đời có nhiều người rất tham lam và ích kỷ. Chỉ vì một chút tư lợi mà họ có thể quên đi tình nghĩa kết giao hoặc dứt bỏ tình ruột thịt. Thử hỏi ở thế gian này có mấy ai lúc nghèo thì đồng cam cộng khổ với bạn bè và người thân, còn khi sang giàu thì chịu chia sẻ cái phước phần đấy với những người nghèo còn lại. Cũng chỉ vì cái lòng ích kỷ mà cái hố cách biệt giàu nghèo ngày càng sâu và rộng ra. Những người tốt bụng và có lòng thương người thì lại quá ít, cứ như là một hạt cát thì làm sao có thể lấp được biển.
Cái giàu vật chất chỉ là vui sướng và may mắn nhất thời, còn cái giàu tình cảm biết chia sẻ và giúp đỡ những người kém may mắn thì để lại tiếng thơm muôn đời, lưu danh thiên sử.